Xuất phát từ tình cảm
Năm học 12 sắp hết, đến lúc này K, một nam sinh của lớp 12 ( trường T) mới cảm thấy yêu mến các thầy cô trong trường biết bao. K cho rằng cần làm một điều gì đó ấn tượng để mình và cả lớp dù có ra trường vẫn nhớ về hình ảnh thầy cô. Thế là K âm thầm tìm kiếm, gom góp từ rất nhiều bạn bè cả cùng lớp lẫn khác lớp, hình ảnh của gần như tòan bộ thầy cô trong trường, kể cả cô lao công, bác bảo vệ. Tất cả những hình ảnh tổng hợp được, K đều đưa lên blog, làm thành nhiều entry liên tiếp cực kì hòanh tráng, công phu, bên dưới mỗi tấm hình là những dòng cảm nhận ngô ngố đáng yêu, rất “học trò” về thầy, cô đó. Đọc những dòng như “Cô T dạy Hóa: hay cười dù đang giận hay đang vui, là người giải quyết hầu hết các vụ án lớn nhỏ trong lớp”, hoặc nghịch nghịch một chút đúng kiểu nhất quỷ nhì ma “Thầy P dạy Lý: sành điệu, (trong hình là nghe ipod ), nổi tiếng trong và ngoài trường; có trang web giúp học sinh ôn tập Lý”, cũng đủ làm đứa học sinh dù vô tâm thế nào, cũng cảm thấy ấm áp khi nhớ tới các thầy cô của mình.
Còn T (lớp 11 trường H) lại là tay phó nháy chính của lớp trong mỗi dịp dã ngọai. Nhiệm vụ của T không chỉ là chụp những hình ảnh kỉ niệm cho lớp mà còn chụp cả hình ảnh các thầy cô yêu quý trong chuyến dã ngọai đó, khi các thầy cô không xuất hiện với áo dài, sơ mi cà vạt mà bụi bụi quần jeans áo thun, điều hành cả lớp dựng trại. Những bức ảnh cô trò xúm xít che cùng một cái áo mưa, hay thầy trò quây quần bên ánh lửa trại bập bùng đều được đưa vào blog lớp như những hình ảnh vô giá của tình thầy trò.
Đến những suy nghĩ tiêu cực
M (lớp 12 trường D) lại là một trường hợp khác, có chút khả năng viết lách, M quyết định chọn đề tài thầy cô cho những entry trong blog mình, nhưng không phải viết với một tình cảm kính mến mà ngược lại. Ban đầu, M viết về những bất mãn của mình về sự khó tính, hà khắc của thầy cô cụ thể bằng một giọng văn châm biếm giễu cợt, M đả kích việc thầy cô cho điểm khó, M còn dùng những hình ảnh như "thực dân”, “cơn ác mộng”, “ông thầy già cỗi”…để nói về thầy cô mình. Những entry được tung ra, không ngờ lại có một bộ phận những học sinh thiếu ý thức nhiệt liệt ủng hộ M với những ý kiến như “Hay tuyệt, cố gắng phát huy nha!”, hoặc “Mày viết về lão L như thế còn nhẹ quá, lần sau viết "ác" hơn nha, tao ủng hộ!”.
Bất ngờ trước sự "ủng hộ", M ngày càng tăng tiến cấp độ và “chất lượng” các entry, những entry của M ngày càng trở nên quá đáng với một giọng điệu hỗn xược hơn, khiến những học sinh ngoan hiền khi đọc được hết tím mặt vì ngượng cho M đến đỏ mặt vì giận. Mặc những lời can ngăn, M vẫn tiếp tục cho ra đời những entry như vậy phục vụ cho những học sinh thiếu tôn trọng thầy cô như mình. Thậm chí những entry về sau còn được đóng góp thêm những hình ảnh chụp lén thầy cô trong hòan cảnh hớ hênh một cách đầy ác ý, mà tác giả của chúng chính là những người bạn ủng hộ M.
Những tác động thật từ cuộc sống ảo
Những entry về thầy cô của K phần nào đã làm những bạn dù vô tâm đến mấy trong lớp biết quý trọng thầy cô và khỏang thời gian còn rất ngắn còn được ở bên cạnh thầy cô. Những bạn lười học trong lớp cũng đã chăm chỉ hơn để không phụ lòng thầy cô trong kì thi sắp tới. Và đặc biệt là các thầy cô, họ không hề là những người ngòai cuộc với những gì đám học sinh yêu quý đã làm. Các thầy cô cũng đã lên mạng, vào blog K để xem học trò viết gì về mình, thầy cô xem xong cũng thấy yêu nghề giáo hơn, khi nhận được những dòng viết đáng yêu đến ấm lòng của bọn học trò và cũng thấy thương bọn nó hơn bao giờ hết. Còn với T, những tấm hình của T cũng đã giúp cho tình thầy trò gắn kết chặt chẽ hơn.
Cá biệt trường hợp của M, không biết người nào đó vì yêu thích các entry nhạo báng thầy cô của M quá khích hay vì muốn đem những thứ M viết ra ánh sáng, mà bỗng nhiên trong trường xuất hiện vô số những xấp giấy photo được bọn học sinh truyền tay nhau mà nội dung của chúng chính là những entry trên blog M. Những xấp giấy này nhanh chóng rơi vào tay các thầy cô giáo, những người bị nêu đích danh trong các entry của M . M bị đưa ra hội đồng kỉ luật và bị buộc thôi học. Những hành động thiếu suy nghĩ không những gây hậu quả cho chính M, mà còn làm buồn lòng các thầy cô khi nghĩ về công sức dạy dỗ mình dành cho học sinh. Con sâu làm rầu nồi canh, lớp của M giờ đây khó lòng có thể lấy lại được tình cảm của thầy cô như xưa dù lớp thực sự khá ngoan.
Lời kết
Blog là ngôi nhà ảo, là phương tiện để teen chia sẻ về bản thân, về cuộc sống, chính vì thế blog của teen không thể thiếu những bài viết về bạn bè, thầy cô, trường lớp. Nhưng hãy viết về thầy cô như thế nào để sau này khi rời ghế nhà trường, xem lại những gì mình đã viết ta có thể cảm thấy tự hào về thời học sinh của mình, tự hào vì được các thầy cô kính mến dạy dỗ và hơn hết là tự hào về chính ý thức và nhân cách bản thân. Đừng hồ đồ làm những việc gây sốc trên mạng chỉ để nhận được sự chú ý ảo, quan tâm ảo mà hãy nghĩ đến những việc bạn làm trên mạng đó tác động thế nào đến cuộc sống của bạn và những người chung quanh. Đó cũng chính là biểu hiện của văn hóa mạng, chứng tỏ bạn có phải là một công dân @ văn minh hay không.
(Theo Mực Tím Online)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét