Hỗ trợ giải toán - tin Chia sẻ tài liệu, đề thi miễn phí ôn thi THPT Quốc Gia - Ôn thi Đại học và Học sinh giỏi ... toan, toan online, giai toan tren mang, ioe toan, tin, đại ...
Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2009
Tuyển tập các chuyên đề từ Tạp chí Toán học Tuổi trẻ
Thứ Năm, 15 tháng 10, 2009
Đơn xin hạ ngạch
“ ... Để đáp ứng yêu cầu của việc giảng dạy cao đẳng, mặc dù đã hơn 50 tuổi, tôi đã cố gắng học thêm cao học, rồi tiến sỹ. Nhờ vậy, trong đợt xét lương gần đây, tôi đã được Trường quan tâm, đề nghị Bộ xét chuyển từ ngạch Giáo viên trung học cao cấp, mã ngạch 15.112, bậc 6, hệ số 4,17, sang ngạch Giảng viên chính, mã ngạch 15.110, bậc 4, hệ số 4,19. Tuy hệ số chỉ tương đương, nhưng tôi lấy làm tự hào với đồng nghiệp, với công sức mình đã bỏ ra học tập, nghiên cứu nâng cao trình độ.
Nay có chính sách lương mới của Nhà nước, lương mới của tôi ở ngạch Giảng viên chính được chuyển sang hệ số là 5,42, còn nếu vẫn để lương tôi ở ngạch Giáo viên trung học cao cấp như cũ, sẽ được chuyển sang hệ số là 5,70. Như vậy, hệ số lương của tôi bị đánh tụt đi 0,28, tương đương với 1 bậc lương phải phấn đấu trong 3 năm hoàn thành nhiệm vụ, không bị kỷ luật.
Và vì vậy, tôi tha thiết đề nghị Ông cho tôi được hạ xuống ngạch 15.112. Tôi xin hứa vẫn tích cực giảng dạy cho sinh viên ở hệ cao đẳng và hoàn thành tốt nhiệm vụ đựơc giao”.
Ông Trưởng phòng bực bội, ném lá thư xuống bàn và nói: Đúng là đồ gàn dở, là tiến sỹ rồi, ai lại đi so bì từng bậc lương. Trên đời này, được cái nọ phải mất cái kia chứ. Đã được “cái tiếng” rồi, phải mất “cái miếng” chứ. Và ông tự trách mình: Đúng là mình đã sai lầm khi đồng ý cho ông ta đi học trên đại học hồi 5 năm trước. Ông lầm bầm: Chả nhẽ lão này học quá rồi hóa điên hay sao nhỉ?
Rồi ông chợt nghĩ ra, mấy tuần trước, Trường có kiểm tra sức khỏe định kỳ cho viên chức. Ông gọi điện xuống bộ phận Y tế của trường và hỏi về kết quả đợt khám sức khỏe định kỳ đối với thầy Tâm thế nào? Có dấu hiệu gì của bệnh tâm thần không? Tiếng nữ bác sỹ bên kia trả lời: ông Tâm chỉ bị bệnh cận nặng thêm 8 diôp sau 4 năm làm nghiên cứu sinh thôi.
Ông Trưởng phòng bỏ máy xuống, đang định lên báo cáo Hiệu trưởng thì có tiếng gõ cửa. Một cậu thanh niên đeo kính cận bước vào.
- Em chào thầy ạ!
- Tớ trông cậu quen quen, cậu ở bộ phận nào nhỉ?- Ông Trưởng phòng hỏi.
- Dạ, thầy không nhớ em ạ? Em là Quang, Quang Cận đây ạ! Em được tuyển vào Trường năm ngoái. Em tốt nghiệp Đại học Bách Khoa Hà Nội ngành Tin học và đã trúng tuyển vào Trường mình trong đợt tuyển giáo viên năm ngoái cùng bạn Quang Mập. Nhờ cái bằng loại Giỏi và kết quả thi tuyển viên chức cũng đạt loại giỏi, mà em được Trường bố trí em làm Giảng viên cao đẳng và xếp em vào ngạch Giảng viên, mã ngạch 15.111, bậc 1, hệ số 1,92. Còn bạn Quang Mập, học cùng lớp với em trong trường ĐH, suốt ngày nó chỉ chơi và ngủ nên cứ béo tròn ra và lại chẳng bị cận gì, nên học kỳ nào Quang Mập cũng có vài môn phải thi lại, và cuối khóa chỉ nhận được Bằng tốt nghiệp loại trung bình. Bạn ấy cũng được xét vớt trong kỳ thi tuyển viên chức vào Trường để dạy hệ trung học nên được xếp ngạch lương Giáo viên trung học, mã ngạch 15.113, bậc 2, hệ số 1,86.
- Thế là đúng chứ có gì sai? Cậu đã được ưu ái thế còn gì? Kẻ lười biếng đã phải trả giá, thật là công bằng xã hội đã được tạo lập trong các văn bản pháp luật Nhà nước-Ông Trường phòng nói. Ông hỏi tiếp: Thế nay cậu đến để xin đi học cao học à?
- Dạ không! Quang Cận đáp. Em đến đề nghị thầy cho em xuống giảng ở các lớp hệ trung học và xếp lương em như bạn Quang Mập ạ.
- Sao? ông Trưởng phòng Tổ chức ngạc nhiên hỏi. Cậu nói lại xem, tớ có nghe nhầm không nào? Ông Trưởng phòng lại trố mắt nhìn.
- Dạ, em xin đề nghị cho em được dạy ở hệ trung học và xếp lương như bạn Quang Mập ạ!
- Cậu cũng bị thần kinh à?
- Dạ không ạ! Đợt khám sức khỏe định kỳ vừa qua do Trường tổ chức em không có bệnh tật gì ngoài bị cận nặng thôi ạ!
- Thế vì lý do gì vậy? cậu nói cho tôi nghe xem nào?
- Dạ cũng đơn giản thôi ạ! Quang Cận giãi bày. Chả là em mới nhận được quyết định chuyển xếp lương mới của Trường, từ 1,92 của ngạch Giảng viên 15.111, được chuyển sang lương mới là 2,34. Còn Quang Mập từ 1,86 của ngạch Giáo viên trung học 15.113, thì được chuyển sang lương mới là 2,67. Em kém bạn ấy những 0,33, tương đương 1 bậc lương chứ có ít đâu, bằng 3 năm phấn đấu của em ạ.
- Cậu buồn cười thật đấy. Các ông bị cận là chuyên tính toán chi ly, đã được “cái tiếng” rồi, lại còn muốn đựoc cả “cái miếng” nữa. Và điều này không được đâu. Làm gì có nhiều lớp trung học thế để cho cậu dạy?
- Dạ, em chỉ xin xếp ngạch đó thôi, còn em vẫn đảm nhận dạy các lớp cao đẳng ạ.
- Không được! Nhà nước đã quy định “Làm việc gì xếp lương theo việc đó” rồi. Thôi, cậu cứ cầm đơn về nhé.
- Dạ!
- Thôi cứ cầm về đi. Cậu còn trẻ, nên đi học thêm đi nhé. Mà cậu có thể hỏi kinh nghiệm làm nghiên cứu sinh của thầy Tâm để học lên cao học và tiến sỹ đấy!
- Dạ, nhưng...
- Không nhưng nhinh gì nữa, lực lượng trẻ và học giỏi như cậu là Nhà nước rất quan tâm tạo điều kiện cho phát triển. Tớ phải đi họp đây, cứ thế nhé!
Vừa khua tay đẩy Quang Cận, ông Trưởng phòng vừa cầm chùm chìa khóa chuẩn bị khóa cửa. Quang Cận hậm hực bước đi, mắt vẫn còn ngoái lại nhìn ông Trưởng phòng, mong kiếm một hy vọng mỏng manh nào đó. Nhưng lại có một bà phụ nữ nữa đang đi tới. Ông trưởng phòng hỏi bà ta:
- Đồng chí Phó phòng kế toán, đồng chí mời tôi đi họp về cái vụ tìm nguồn chi lương mới hay sao đấy?
- Không đâu! Bà Phó phòng kế toán trả lời.
- Thế chị đi đâu thế này?
- Tôi gửi anh cái đơn.
- Sao? Lại đơn xin hạ ngạch lương à?
- Vâng! Sao anh biết? Nhà Tổ chức các anh thánh thật đấy. Biết hết cả những điều người ta chưa nói ra. Rồi Bà Phó phòng kế toán giãi bày: Anh biết đấy, năm ngoái, cả Trường được Bộ phân cho 1 chỉ tiêu thi nâng ngạch từ kế toán viên lên kế toán viên chính. Xét thâm niên, thành tích và vị trí công tác của tôi, các anh đã ưu tiên tôi được đi thi. Tôi đã đầu tư nhiều công sức vào việc hoàn tất các tiêu chuẩn của ngạch kế tóan viên chính, ôn luyện và thi đạt loại giỏi. Lúc đó, tôi đang hưởng ngạch Kế toán viên, mã ngạch 06.031, bậc 8, hệ số 3,48. Sau khi thi nâng ngạch, tôi được xếp lên ngạch Kế toán viên chính, mã ngạch 06.030, bậc 2, hệ số 3,54. Bây giờ tôi nhận được quyết định chuyển xếp lương mới lên 4,34. Còn cô nhân viên của tôi, cùng hưởng ngạch Kế toán viên 06.031, bậc 8, hệ số 3,48 tuy chưa được thi nâng ngạch, lần này chuyển xếp lương mới lên 4,65. Như vậy, theo lương mới, cô ấy hơn tôi 0,31, tương đương 1 bậc lương. Những người ở ngạch cao như chúng tôi bị thiệt thòi quá! Vì vậy, tôi xin gửi anh một cái “Đơn xin hạ ngạch”
- À ra thế! Chị đến đây cũng là để xin hạ ngạch. Ông Trưởng phòng Tổ chức buồn rầu. Nhưng nếu ai cũng xin hạ ngạch thì ai chịu xếp ngạch cao đây? Bây giờ trình độ Chị đã đạt Kế tóan viên chính, ai giám xếp chị xuống Kế tóan viên. Chỉ những người bị kỷ luật mới phải hạ ngạch thôi, chắc chị hiểu điều này chứ?
- Vâng, tôi hiểu. Nhưng chúng tôi bị thiệt thòi quá!
- Thôi được, Chị cứ ngồi đây, tôi sẽ gọi điện hỏi ý kiến Bộ ngay đây.
Nói rồi ông Trưởng phòng Tổ chức bấm máy.
- A lô, Cho tôi gặp đồng chí lãnh đạo Vụ Tổ chức-Cán bộ phụ trách về chế độ chuyển xếp lương mới ạ!
- Vâng, tôi đây! Tôi là Nghiêm Văn Chỉnh đây! Có gì đồng chí thử trao đổi xem nào?
- Dạ, báo cáo anh, có một vài trường hợp có vướng mắc trong chuyển xếp lương mới xin ý kiến chỉ đạo của anh ạ!
- Nói cụ thể xem nào?
- Dạ, có một số người đề nghị được hạ ngạch lương vì theo lương mới, ở ngạch dưới lại được xếp hệ số lương mới cao hơn ạ!
- À tưởng gì, chứ cái đó thì tôi trả lời luôn đồng chí nhé: Các đồng chí cứ theo đúng các nguyên tắc quy định của các văn bản pháp luật mà làm. Làm việc gì xếp lương ngạch đó. Không được tùy tiện. Vậy nhé! Cố gắng làm xong trước Tết để mọi người phấn khởi ăn Tết nhé.
- Dạ, nhưng còn...
- Có gì nếu chưa thỏa mãn với trả lời của Bộ, thì Đơn vị cứ làm văn bản gửi trực tiếp Bộ Nội vụ nhé. Thôi, tôi bận đi họp bàn về Cải cách tiền lương mới do Chính phủ triệu tập đây!
- Dạ vâng, em hiểu rồi ạ! Kính chào anh!
Nay có chính sách lương mới của Nhà nước, lương mới của tôi ở ngạch Giảng viên chính được chuyển sang hệ số là 5,42, còn nếu vẫn để lương tôi ở ngạch Giáo viên trung học cao cấp như cũ, sẽ được chuyển sang hệ số là 5,70. Như vậy, hệ số lương của tôi bị đánh tụt đi 0,28, tương đương với 1 bậc lương phải phấn đấu trong 3 năm hoàn thành nhiệm vụ, không bị kỷ luật.
Và vì vậy, tôi tha thiết đề nghị Ông cho tôi được hạ xuống ngạch 15.112. Tôi xin hứa vẫn tích cực giảng dạy cho sinh viên ở hệ cao đẳng và hoàn thành tốt nhiệm vụ đựơc giao”.
Ông Trưởng phòng bực bội, ném lá thư xuống bàn và nói: Đúng là đồ gàn dở, là tiến sỹ rồi, ai lại đi so bì từng bậc lương. Trên đời này, được cái nọ phải mất cái kia chứ. Đã được “cái tiếng” rồi, phải mất “cái miếng” chứ. Và ông tự trách mình: Đúng là mình đã sai lầm khi đồng ý cho ông ta đi học trên đại học hồi 5 năm trước. Ông lầm bầm: Chả nhẽ lão này học quá rồi hóa điên hay sao nhỉ?
Rồi ông chợt nghĩ ra, mấy tuần trước, Trường có kiểm tra sức khỏe định kỳ cho viên chức. Ông gọi điện xuống bộ phận Y tế của trường và hỏi về kết quả đợt khám sức khỏe định kỳ đối với thầy Tâm thế nào? Có dấu hiệu gì của bệnh tâm thần không? Tiếng nữ bác sỹ bên kia trả lời: ông Tâm chỉ bị bệnh cận nặng thêm 8 diôp sau 4 năm làm nghiên cứu sinh thôi.
Ông Trưởng phòng bỏ máy xuống, đang định lên báo cáo Hiệu trưởng thì có tiếng gõ cửa. Một cậu thanh niên đeo kính cận bước vào.
- Em chào thầy ạ!
- Tớ trông cậu quen quen, cậu ở bộ phận nào nhỉ?- Ông Trưởng phòng hỏi.
- Dạ, thầy không nhớ em ạ? Em là Quang, Quang Cận đây ạ! Em được tuyển vào Trường năm ngoái. Em tốt nghiệp Đại học Bách Khoa Hà Nội ngành Tin học và đã trúng tuyển vào Trường mình trong đợt tuyển giáo viên năm ngoái cùng bạn Quang Mập. Nhờ cái bằng loại Giỏi và kết quả thi tuyển viên chức cũng đạt loại giỏi, mà em được Trường bố trí em làm Giảng viên cao đẳng và xếp em vào ngạch Giảng viên, mã ngạch 15.111, bậc 1, hệ số 1,92. Còn bạn Quang Mập, học cùng lớp với em trong trường ĐH, suốt ngày nó chỉ chơi và ngủ nên cứ béo tròn ra và lại chẳng bị cận gì, nên học kỳ nào Quang Mập cũng có vài môn phải thi lại, và cuối khóa chỉ nhận được Bằng tốt nghiệp loại trung bình. Bạn ấy cũng được xét vớt trong kỳ thi tuyển viên chức vào Trường để dạy hệ trung học nên được xếp ngạch lương Giáo viên trung học, mã ngạch 15.113, bậc 2, hệ số 1,86.
- Thế là đúng chứ có gì sai? Cậu đã được ưu ái thế còn gì? Kẻ lười biếng đã phải trả giá, thật là công bằng xã hội đã được tạo lập trong các văn bản pháp luật Nhà nước-Ông Trường phòng nói. Ông hỏi tiếp: Thế nay cậu đến để xin đi học cao học à?
- Dạ không! Quang Cận đáp. Em đến đề nghị thầy cho em xuống giảng ở các lớp hệ trung học và xếp lương em như bạn Quang Mập ạ.
- Sao? ông Trưởng phòng Tổ chức ngạc nhiên hỏi. Cậu nói lại xem, tớ có nghe nhầm không nào? Ông Trưởng phòng lại trố mắt nhìn.
- Dạ, em xin đề nghị cho em được dạy ở hệ trung học và xếp lương như bạn Quang Mập ạ!
- Cậu cũng bị thần kinh à?
- Dạ không ạ! Đợt khám sức khỏe định kỳ vừa qua do Trường tổ chức em không có bệnh tật gì ngoài bị cận nặng thôi ạ!
- Thế vì lý do gì vậy? cậu nói cho tôi nghe xem nào?
- Dạ cũng đơn giản thôi ạ! Quang Cận giãi bày. Chả là em mới nhận được quyết định chuyển xếp lương mới của Trường, từ 1,92 của ngạch Giảng viên 15.111, được chuyển sang lương mới là 2,34. Còn Quang Mập từ 1,86 của ngạch Giáo viên trung học 15.113, thì được chuyển sang lương mới là 2,67. Em kém bạn ấy những 0,33, tương đương 1 bậc lương chứ có ít đâu, bằng 3 năm phấn đấu của em ạ.
- Cậu buồn cười thật đấy. Các ông bị cận là chuyên tính toán chi ly, đã được “cái tiếng” rồi, lại còn muốn đựoc cả “cái miếng” nữa. Và điều này không được đâu. Làm gì có nhiều lớp trung học thế để cho cậu dạy?
- Dạ, em chỉ xin xếp ngạch đó thôi, còn em vẫn đảm nhận dạy các lớp cao đẳng ạ.
- Không được! Nhà nước đã quy định “Làm việc gì xếp lương theo việc đó” rồi. Thôi, cậu cứ cầm đơn về nhé.
- Dạ!
- Thôi cứ cầm về đi. Cậu còn trẻ, nên đi học thêm đi nhé. Mà cậu có thể hỏi kinh nghiệm làm nghiên cứu sinh của thầy Tâm để học lên cao học và tiến sỹ đấy!
- Dạ, nhưng...
- Không nhưng nhinh gì nữa, lực lượng trẻ và học giỏi như cậu là Nhà nước rất quan tâm tạo điều kiện cho phát triển. Tớ phải đi họp đây, cứ thế nhé!
Vừa khua tay đẩy Quang Cận, ông Trưởng phòng vừa cầm chùm chìa khóa chuẩn bị khóa cửa. Quang Cận hậm hực bước đi, mắt vẫn còn ngoái lại nhìn ông Trưởng phòng, mong kiếm một hy vọng mỏng manh nào đó. Nhưng lại có một bà phụ nữ nữa đang đi tới. Ông trưởng phòng hỏi bà ta:
- Đồng chí Phó phòng kế toán, đồng chí mời tôi đi họp về cái vụ tìm nguồn chi lương mới hay sao đấy?
- Không đâu! Bà Phó phòng kế toán trả lời.
- Thế chị đi đâu thế này?
- Tôi gửi anh cái đơn.
- Sao? Lại đơn xin hạ ngạch lương à?
- Vâng! Sao anh biết? Nhà Tổ chức các anh thánh thật đấy. Biết hết cả những điều người ta chưa nói ra. Rồi Bà Phó phòng kế toán giãi bày: Anh biết đấy, năm ngoái, cả Trường được Bộ phân cho 1 chỉ tiêu thi nâng ngạch từ kế toán viên lên kế toán viên chính. Xét thâm niên, thành tích và vị trí công tác của tôi, các anh đã ưu tiên tôi được đi thi. Tôi đã đầu tư nhiều công sức vào việc hoàn tất các tiêu chuẩn của ngạch kế tóan viên chính, ôn luyện và thi đạt loại giỏi. Lúc đó, tôi đang hưởng ngạch Kế toán viên, mã ngạch 06.031, bậc 8, hệ số 3,48. Sau khi thi nâng ngạch, tôi được xếp lên ngạch Kế toán viên chính, mã ngạch 06.030, bậc 2, hệ số 3,54. Bây giờ tôi nhận được quyết định chuyển xếp lương mới lên 4,34. Còn cô nhân viên của tôi, cùng hưởng ngạch Kế toán viên 06.031, bậc 8, hệ số 3,48 tuy chưa được thi nâng ngạch, lần này chuyển xếp lương mới lên 4,65. Như vậy, theo lương mới, cô ấy hơn tôi 0,31, tương đương 1 bậc lương. Những người ở ngạch cao như chúng tôi bị thiệt thòi quá! Vì vậy, tôi xin gửi anh một cái “Đơn xin hạ ngạch”
- À ra thế! Chị đến đây cũng là để xin hạ ngạch. Ông Trưởng phòng Tổ chức buồn rầu. Nhưng nếu ai cũng xin hạ ngạch thì ai chịu xếp ngạch cao đây? Bây giờ trình độ Chị đã đạt Kế tóan viên chính, ai giám xếp chị xuống Kế tóan viên. Chỉ những người bị kỷ luật mới phải hạ ngạch thôi, chắc chị hiểu điều này chứ?
- Vâng, tôi hiểu. Nhưng chúng tôi bị thiệt thòi quá!
- Thôi được, Chị cứ ngồi đây, tôi sẽ gọi điện hỏi ý kiến Bộ ngay đây.
Nói rồi ông Trưởng phòng Tổ chức bấm máy.
- A lô, Cho tôi gặp đồng chí lãnh đạo Vụ Tổ chức-Cán bộ phụ trách về chế độ chuyển xếp lương mới ạ!
- Vâng, tôi đây! Tôi là Nghiêm Văn Chỉnh đây! Có gì đồng chí thử trao đổi xem nào?
- Dạ, báo cáo anh, có một vài trường hợp có vướng mắc trong chuyển xếp lương mới xin ý kiến chỉ đạo của anh ạ!
- Nói cụ thể xem nào?
- Dạ, có một số người đề nghị được hạ ngạch lương vì theo lương mới, ở ngạch dưới lại được xếp hệ số lương mới cao hơn ạ!
- À tưởng gì, chứ cái đó thì tôi trả lời luôn đồng chí nhé: Các đồng chí cứ theo đúng các nguyên tắc quy định của các văn bản pháp luật mà làm. Làm việc gì xếp lương ngạch đó. Không được tùy tiện. Vậy nhé! Cố gắng làm xong trước Tết để mọi người phấn khởi ăn Tết nhé.
- Dạ, nhưng còn...
- Có gì nếu chưa thỏa mãn với trả lời của Bộ, thì Đơn vị cứ làm văn bản gửi trực tiếp Bộ Nội vụ nhé. Thôi, tôi bận đi họp bàn về Cải cách tiền lương mới do Chính phủ triệu tập đây!
- Dạ vâng, em hiểu rồi ạ! Kính chào anh!
Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2009
Giáo sư Hoàng Tụy: "Giáo dục không phải là phòng thí nghiệm"
Căn nhà GD đã cũ nát… nhưng cứ loay hoay nay cơi nới chỗ này, mai sửa chữa chỗ kia, rốt cuộc thành ra căn nhà “dị dạng” chẳng ai muốn ở. Gia đình nào có khả năng đều tìm cách gửi con em ra nước ngoài để “chạy trốn” GD trong nước - GS Hoàng Tụy
Trước tâm lý bức xúc của xã hội về giáo dục và đào tạo hàng chục năm gần đây, các quan chức GD thường bảo những hiện tượng không hay chỉ là riêng lẻ, và để cho công bằng phải nhắc đến biết bao gương tốt hằng ngày vẫn âm thầm diễn ra. Đúng thế thật, song tiếc thay điều đó chỉ càng nói lên khoảng cách lớn giữa tiềm năng với thực tế – một khoảng cách không thể chấp nhận được mà nguyên nhân, như Chính phủ đã chỉ rõ gần đây, là do quản lý bất cập.
Cần cải cách có hệ thống, chứ không phải đổi mới vụn vặt
Thực trạng GD như thế nào đã rõ như ban ngày, chẳng qua chúng ta mê ngủ nên chưa thấy, hoặc có thấy nhưng vì những ràng buộc, áp lực nào đó nên cứ phải bịt mắt, giả mê để tự dối mình, dối người khác và yên vị. Giờ là lúc cần trung thực nhìn thẳng vào sự thật. Đó là lương tâm, là trách nhiệm chẳng những đối với xã hội hiện tại mà còn đối với lịch sử, đối với nhiều thế hệ mai sau.
Xin cảnh báo: Tình hình GD hiện nay tương tự như tình hình kinh tế xã hội của đất nước giữa những năm 80 thế kỷ trước. Thử tưởng tượng lúc đó nếu chúng ta cứ một mực nhắm mắt trước thực tế đời sống bi đát của người dân mà không đổi mới thì đất nước có tồn tại được đến ngày nay không? Rõ ràng chỉ nhờ nhìn thẳng vào khủng hoảng kinh tế xã hội chúng ta mới thấy được giải pháp, mới có đầy đủ quyết tâm thoát ra bế tắc, cứu đất nước khỏi sự sụp đổ.
Thật đáng tiếc ngành GD chưa học được bao nhiêu bài học đắt giá đó. 20 năm qua, hết đời bộ trưởng này đến đời bộ trưởng khác vẫn tiếp tục ca cái điệp khúc “thành tựu GD là vĩ đại, bên cạnh đó còn nhiều bất cập”. Căn nhà GD đã cũ nát thảm hại nhưng cứ loay hoay nay cơi nới chỗ này, mai sửa chữa chỗ kia, rốt cuộc thành ra căn nhà dị dạng chẳng ai muốn ở. Gia đình nào có khả năng đều tìm cách gửi con em ra nước ngoài để chạy trốn GD trong nước. Chẳng thế mà có người nói vui nhưng thật cay đắng: Nên có luật cấm quan chức cấp cao gửi con em du học nước ngoài thì may ra GD mới có cơ hội được chấn hưng.
Điều rất lạ là các nghị quyết của Đại hội Đảng và các Hội nghị TƯ 3, 7, 9 đều đòi hỏi phải tiến hành cải cách GD như một yêu cầu bức thiết của xã hội, nhưng những vị nhận trách nhiệm trực tiếp thì lại chẳng hề quan tâm thực hiện các nghị quyết ấy, thậm chí còn nói ngược lại.
Chiến lược GD dự thảo đến lần thứ 15 vẫn chỉ thấy lặp lại những quan niệm, tư duy cũ rích, tuy ngôn từ và số liệu có thay đổi cho hợp thời trang (như từ “đổi mới” xuất hiện với tần số kỷ lục). Bên cạnh đó, có những mục tiêu nghe thật hoành tráng, nào là từ nay đến 2020 (tức trong 11 năm tới) đào tạo 20.000 tiến sĩ, xây dựng 4 trường đại học đẳng cấp quốc tế, 1 trường vào tốp 200 thế giới…
Song người dân vẫn phân vân: 3 năm qua ta đã làm được gì mà có thể đặt kỳ vọng cao như thế cho 11 năm tới? Hay là ta đang mơ mộng thiếu thực tế, thiếu trách nhiệm, và căn bệnh thành tích từ ngoài da đã đi vào xương tủy?
Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã từng nhiều lần đòi hỏi phải thực hiện những biến đổi có tính cách mạng để chấn hưng GD. Trong một bài viết đăng trên báo Tiền Phong số 25 ngày 18-6-2006, cố GS Lê Văn Giạng, một cựu lãnh đạo có uy tín của ngành đại học, cũng đã phát biểu: “Đã đến lúc phải chuẩn bị tiến hành một cuộc CCGD thực sự nghiêm túc và thực sự khoa học để ra khỏi tình hình khủng hoảng triền miên của GD 20 năm vừa rồi, để bước vào thời kỳ chấn hưng GD như Nghị quyết của Đại hội Đảng X vừa yêu cầu”.
Thiết nghĩ chỉ những ai quá vô tâm với đất nước mới có thể yên lòng trước tình hình GD hiện nay.
Những “đổi mới” trong các đề án công tác của ngành GD, giỏi lắm cũng chỉ cho ta một nền GD tốt theo chuẩn mực… nửa thế kỷ 20, chứ không thể biến nó thành một nền GD hiện đại ở thế kỷ 21. Cứ xem bản chiến lược GD 2009-2020 thì rõ: Ví thử chiến lược này được thực hiện đầy đủ (điều khó thể), thì đến 2020 Việt Nam cũng chỉ có một nền GD kiểu 1950, lạc hậu, còn xa mới hòa nhập được vào nền văn minh thời đại.
Có ý kiến biện bạch rằng hàng loạt cải tiến, đổi mới lớn nhỏ mà ngành GD đang thực hiện cũng là cải cách. Phải công nhận hai chữ “đổi mới” nhan nhản trong hầu hết các đề án công tác của ngành, nào là đổi mới nội dung, phương pháp và quy trình đào tạo, đổi mới cơ chế quản lý, đổi mới cơ chế tài chính, đổi mới phương thức triển khai hoạt động khoa học công nghệ, v.v.
Chỉ có điều đổi mới thế nào thì chẳng ai giải thích nổi, chẳng ai biết rõ, cho nên cứ đổi mới tùy hứng, tùy tiện, tùy nghi, theo kiểu đầu Ngô mình Sở. Vả chăng cần thấy rằng cái cày chìa vôi dù có cải tiến giỏi đến đâu vẫn không thể biến thành cái máy cày hiện đại được; căn nhà tập thể thời bao cấp dù sửa chữa tân tạo hết mức vẫn không thể thành một chung cư tiện nghi hiện đại.
GD không phải là phòng thí nghiệm
Từ lâu ngành GD đã có thói quen xem học sinh như những con chuột bạch để làm thí nghiệm thoải mái, mà điển hình là mười mấy năm liền thí nghiệm các chương trình phân ban trung học phổ thông. Thí nghiệm đi thí nghiệm lại không biết bao nhiêu lần, tốn kém bạc tỉ và không tính được hết thiệt hại cho các thế hệ học sinh nạn nhân thí nghiệm. Rất khó hiểu tại sao lợi ích của học sinh bị xem thường đến vậy.
Thử nghĩ có hãng hàng không nào dám mạo hiểm đưa máy bay mới ra chỉ để thí điểm xem chở khách có an toàn không? Vậy tại sao Bộ GD và ĐT có quyền thực hiện thí điểm các chương trình phân ban cho hàng nghìn, thậm chí hàng vạn học sinh trong cả hơn chục năm trời ? Mỗi lần thí điểm đều kết luận chưa thành công, kết quả chưa tốt, thế mà người ta vẫn vô tư tiếp tục thí điểm.
Tại sao sau ba mươi năm mà các quy chế đào tạo tiến sĩ, thạc sĩ, hay công nhận, bổ nhiệm GS, PGS của ta vẫn còn nhiều điểm ấu trĩ so với ngay cả một số nước trong khu vực? Tại sao nhiều quy định sai lầm đến buồn cười trong các quy chế ấy vẫn tồn tại dai dẳng thời gian dài trước đây và có nhiều cái tồn tại mãi đến tận hôm nay?
Có người bảo rằng ta không thể máy móc sao chép cách làm của nước ngoài cho nên phải sáng tác cách làm riêng phù hợp với điều kiện của ta. Nghe rất có lý, nhưng phải xét hậu quả thực tế là với cách quản lý ấy ta đã đào tạo ra hàng ngàn tiến sĩ giấy và xây dựng được một đội ngũ PGS, GS với trình độ, chất lượng ra sao ai cũng biết. Ngay gần đây tôi được biết chúng ta có cả những cơ sở đào tạo tiến sĩ về quản lý GD. Cái tin ấy thật sự làm tôi ngỡ ngàng: rồi đây số tiến sĩ ấy đương nhiên sẽ đóng góp vào con số 20.000 tiến sĩ ta dự định đào tạo trong 11 năm tới.
Quan điểm coi thường lợi ích của xã hội thể hiện trong nhiều chủ trương GD mà nếu mô tả là “ngoan cố” có lẽ cũng không sai lắm. Về hàng loạt vấn đề quan trọng như quy chế công nhận, bổ nhiệm GS, PGS, quy chế tổ chức Hội đồng GD Quốc gia, chuyện biên soạn, xuất bản và phát hành sách giáo khoa, chuyện thi cử, đào tạo tiến sĩ, thạc sĩ, v.v. đã có biết bao đề xuất hợp lý bị bỏ ngoài tai, phải chờ đợi đến cả chục năm trời hay hơn mới được nghiên cứu để tiếp thu.
Dù là bậc trí lực cao siêu, thì những người lãnh đạo ngành GD và ĐT cũng không thể luôn luôn sáng suốt. Huống chi, nhìn vào bảng chi tiêu của ngành GD thấy quá nhiều khoản chi lớn để “nâng cấp năng lực quản lý”, cử cán bộ đi tham quan, học tập kinh nghiệm ở các nước, chứng tỏ điều ngược lại có lẽ đúng hơn.
Như đã nói trên, nguyên nhân sa sút của GD là quản lý yếu kém, song cần nói cụ thể hơn là quản lý yếu kém như thế nào.
Trong chiến tranh chống Pháp rồi chống Mỹ, giữa muôn vàn khó khăn, GD nói chung và đại học nói riêng vẫn phát triển tốt là nhờ có được những vị tư lệnh hiểu biết sâu sắc GD, có tầm nhìn xa, có uy tín cao trong ngành về cả đức độ và tài năng. Sau này chúng ta thường xuyên gặp khó khăn cũng chính là vì tâm và tầm của cơ quan quản lý GD.
Nếu xem GD là quốc sách hàng đầu thì phải hết sức coi trọng nhiệm vụ lãnh đạo GD. Người được giao phó nhiệm vụ này chẳng những phải hiểu biết sâu sắc GD hiện đại mà còn phải có điều kiện tập trung toàn tâm toàn ý cho nhiệm vụ ấy. Không thể giao nhiệm vụ quan trọng trong quản lý GD cho những người chưa biết việc, chưa thạo việc.
Trong GD, khoa học có những vấn đề mà tranh luận cả ngày cũng không kết luận nổi, nếu vốn hiểu biết và vốn văn hóa phổ quát quá khác nhau. Cho nên cần, rất cần chờ đợi và lắng nghe nhau, song trước hết phải được thẳng thắn trao đổi ý kiến.
GS Toán học Hoàng Tụy - nhà Toán học số 1 Việt Nam.
Theo Vietnamnet.
Trước tâm lý bức xúc của xã hội về giáo dục và đào tạo hàng chục năm gần đây, các quan chức GD thường bảo những hiện tượng không hay chỉ là riêng lẻ, và để cho công bằng phải nhắc đến biết bao gương tốt hằng ngày vẫn âm thầm diễn ra. Đúng thế thật, song tiếc thay điều đó chỉ càng nói lên khoảng cách lớn giữa tiềm năng với thực tế – một khoảng cách không thể chấp nhận được mà nguyên nhân, như Chính phủ đã chỉ rõ gần đây, là do quản lý bất cập.
Cần cải cách có hệ thống, chứ không phải đổi mới vụn vặt
Thực trạng GD như thế nào đã rõ như ban ngày, chẳng qua chúng ta mê ngủ nên chưa thấy, hoặc có thấy nhưng vì những ràng buộc, áp lực nào đó nên cứ phải bịt mắt, giả mê để tự dối mình, dối người khác và yên vị. Giờ là lúc cần trung thực nhìn thẳng vào sự thật. Đó là lương tâm, là trách nhiệm chẳng những đối với xã hội hiện tại mà còn đối với lịch sử, đối với nhiều thế hệ mai sau.
Xin cảnh báo: Tình hình GD hiện nay tương tự như tình hình kinh tế xã hội của đất nước giữa những năm 80 thế kỷ trước. Thử tưởng tượng lúc đó nếu chúng ta cứ một mực nhắm mắt trước thực tế đời sống bi đát của người dân mà không đổi mới thì đất nước có tồn tại được đến ngày nay không? Rõ ràng chỉ nhờ nhìn thẳng vào khủng hoảng kinh tế xã hội chúng ta mới thấy được giải pháp, mới có đầy đủ quyết tâm thoát ra bế tắc, cứu đất nước khỏi sự sụp đổ.
Thật đáng tiếc ngành GD chưa học được bao nhiêu bài học đắt giá đó. 20 năm qua, hết đời bộ trưởng này đến đời bộ trưởng khác vẫn tiếp tục ca cái điệp khúc “thành tựu GD là vĩ đại, bên cạnh đó còn nhiều bất cập”. Căn nhà GD đã cũ nát thảm hại nhưng cứ loay hoay nay cơi nới chỗ này, mai sửa chữa chỗ kia, rốt cuộc thành ra căn nhà dị dạng chẳng ai muốn ở. Gia đình nào có khả năng đều tìm cách gửi con em ra nước ngoài để chạy trốn GD trong nước. Chẳng thế mà có người nói vui nhưng thật cay đắng: Nên có luật cấm quan chức cấp cao gửi con em du học nước ngoài thì may ra GD mới có cơ hội được chấn hưng.
Điều rất lạ là các nghị quyết của Đại hội Đảng và các Hội nghị TƯ 3, 7, 9 đều đòi hỏi phải tiến hành cải cách GD như một yêu cầu bức thiết của xã hội, nhưng những vị nhận trách nhiệm trực tiếp thì lại chẳng hề quan tâm thực hiện các nghị quyết ấy, thậm chí còn nói ngược lại.
Chiến lược GD dự thảo đến lần thứ 15 vẫn chỉ thấy lặp lại những quan niệm, tư duy cũ rích, tuy ngôn từ và số liệu có thay đổi cho hợp thời trang (như từ “đổi mới” xuất hiện với tần số kỷ lục). Bên cạnh đó, có những mục tiêu nghe thật hoành tráng, nào là từ nay đến 2020 (tức trong 11 năm tới) đào tạo 20.000 tiến sĩ, xây dựng 4 trường đại học đẳng cấp quốc tế, 1 trường vào tốp 200 thế giới…
Song người dân vẫn phân vân: 3 năm qua ta đã làm được gì mà có thể đặt kỳ vọng cao như thế cho 11 năm tới? Hay là ta đang mơ mộng thiếu thực tế, thiếu trách nhiệm, và căn bệnh thành tích từ ngoài da đã đi vào xương tủy?
Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã từng nhiều lần đòi hỏi phải thực hiện những biến đổi có tính cách mạng để chấn hưng GD. Trong một bài viết đăng trên báo Tiền Phong số 25 ngày 18-6-2006, cố GS Lê Văn Giạng, một cựu lãnh đạo có uy tín của ngành đại học, cũng đã phát biểu: “Đã đến lúc phải chuẩn bị tiến hành một cuộc CCGD thực sự nghiêm túc và thực sự khoa học để ra khỏi tình hình khủng hoảng triền miên của GD 20 năm vừa rồi, để bước vào thời kỳ chấn hưng GD như Nghị quyết của Đại hội Đảng X vừa yêu cầu”.
Thiết nghĩ chỉ những ai quá vô tâm với đất nước mới có thể yên lòng trước tình hình GD hiện nay.
Những “đổi mới” trong các đề án công tác của ngành GD, giỏi lắm cũng chỉ cho ta một nền GD tốt theo chuẩn mực… nửa thế kỷ 20, chứ không thể biến nó thành một nền GD hiện đại ở thế kỷ 21. Cứ xem bản chiến lược GD 2009-2020 thì rõ: Ví thử chiến lược này được thực hiện đầy đủ (điều khó thể), thì đến 2020 Việt Nam cũng chỉ có một nền GD kiểu 1950, lạc hậu, còn xa mới hòa nhập được vào nền văn minh thời đại.
Có ý kiến biện bạch rằng hàng loạt cải tiến, đổi mới lớn nhỏ mà ngành GD đang thực hiện cũng là cải cách. Phải công nhận hai chữ “đổi mới” nhan nhản trong hầu hết các đề án công tác của ngành, nào là đổi mới nội dung, phương pháp và quy trình đào tạo, đổi mới cơ chế quản lý, đổi mới cơ chế tài chính, đổi mới phương thức triển khai hoạt động khoa học công nghệ, v.v.
Chỉ có điều đổi mới thế nào thì chẳng ai giải thích nổi, chẳng ai biết rõ, cho nên cứ đổi mới tùy hứng, tùy tiện, tùy nghi, theo kiểu đầu Ngô mình Sở. Vả chăng cần thấy rằng cái cày chìa vôi dù có cải tiến giỏi đến đâu vẫn không thể biến thành cái máy cày hiện đại được; căn nhà tập thể thời bao cấp dù sửa chữa tân tạo hết mức vẫn không thể thành một chung cư tiện nghi hiện đại.
GD không phải là phòng thí nghiệm
Từ lâu ngành GD đã có thói quen xem học sinh như những con chuột bạch để làm thí nghiệm thoải mái, mà điển hình là mười mấy năm liền thí nghiệm các chương trình phân ban trung học phổ thông. Thí nghiệm đi thí nghiệm lại không biết bao nhiêu lần, tốn kém bạc tỉ và không tính được hết thiệt hại cho các thế hệ học sinh nạn nhân thí nghiệm. Rất khó hiểu tại sao lợi ích của học sinh bị xem thường đến vậy.
Thử nghĩ có hãng hàng không nào dám mạo hiểm đưa máy bay mới ra chỉ để thí điểm xem chở khách có an toàn không? Vậy tại sao Bộ GD và ĐT có quyền thực hiện thí điểm các chương trình phân ban cho hàng nghìn, thậm chí hàng vạn học sinh trong cả hơn chục năm trời ? Mỗi lần thí điểm đều kết luận chưa thành công, kết quả chưa tốt, thế mà người ta vẫn vô tư tiếp tục thí điểm.
Tại sao sau ba mươi năm mà các quy chế đào tạo tiến sĩ, thạc sĩ, hay công nhận, bổ nhiệm GS, PGS của ta vẫn còn nhiều điểm ấu trĩ so với ngay cả một số nước trong khu vực? Tại sao nhiều quy định sai lầm đến buồn cười trong các quy chế ấy vẫn tồn tại dai dẳng thời gian dài trước đây và có nhiều cái tồn tại mãi đến tận hôm nay?
Có người bảo rằng ta không thể máy móc sao chép cách làm của nước ngoài cho nên phải sáng tác cách làm riêng phù hợp với điều kiện của ta. Nghe rất có lý, nhưng phải xét hậu quả thực tế là với cách quản lý ấy ta đã đào tạo ra hàng ngàn tiến sĩ giấy và xây dựng được một đội ngũ PGS, GS với trình độ, chất lượng ra sao ai cũng biết. Ngay gần đây tôi được biết chúng ta có cả những cơ sở đào tạo tiến sĩ về quản lý GD. Cái tin ấy thật sự làm tôi ngỡ ngàng: rồi đây số tiến sĩ ấy đương nhiên sẽ đóng góp vào con số 20.000 tiến sĩ ta dự định đào tạo trong 11 năm tới.
Quan điểm coi thường lợi ích của xã hội thể hiện trong nhiều chủ trương GD mà nếu mô tả là “ngoan cố” có lẽ cũng không sai lắm. Về hàng loạt vấn đề quan trọng như quy chế công nhận, bổ nhiệm GS, PGS, quy chế tổ chức Hội đồng GD Quốc gia, chuyện biên soạn, xuất bản và phát hành sách giáo khoa, chuyện thi cử, đào tạo tiến sĩ, thạc sĩ, v.v. đã có biết bao đề xuất hợp lý bị bỏ ngoài tai, phải chờ đợi đến cả chục năm trời hay hơn mới được nghiên cứu để tiếp thu.
Dù là bậc trí lực cao siêu, thì những người lãnh đạo ngành GD và ĐT cũng không thể luôn luôn sáng suốt. Huống chi, nhìn vào bảng chi tiêu của ngành GD thấy quá nhiều khoản chi lớn để “nâng cấp năng lực quản lý”, cử cán bộ đi tham quan, học tập kinh nghiệm ở các nước, chứng tỏ điều ngược lại có lẽ đúng hơn.
Như đã nói trên, nguyên nhân sa sút của GD là quản lý yếu kém, song cần nói cụ thể hơn là quản lý yếu kém như thế nào.
Trong chiến tranh chống Pháp rồi chống Mỹ, giữa muôn vàn khó khăn, GD nói chung và đại học nói riêng vẫn phát triển tốt là nhờ có được những vị tư lệnh hiểu biết sâu sắc GD, có tầm nhìn xa, có uy tín cao trong ngành về cả đức độ và tài năng. Sau này chúng ta thường xuyên gặp khó khăn cũng chính là vì tâm và tầm của cơ quan quản lý GD.
Nếu xem GD là quốc sách hàng đầu thì phải hết sức coi trọng nhiệm vụ lãnh đạo GD. Người được giao phó nhiệm vụ này chẳng những phải hiểu biết sâu sắc GD hiện đại mà còn phải có điều kiện tập trung toàn tâm toàn ý cho nhiệm vụ ấy. Không thể giao nhiệm vụ quan trọng trong quản lý GD cho những người chưa biết việc, chưa thạo việc.
Trong GD, khoa học có những vấn đề mà tranh luận cả ngày cũng không kết luận nổi, nếu vốn hiểu biết và vốn văn hóa phổ quát quá khác nhau. Cho nên cần, rất cần chờ đợi và lắng nghe nhau, song trước hết phải được thẳng thắn trao đổi ý kiến.
GS Toán học Hoàng Tụy - nhà Toán học số 1 Việt Nam.
Theo Vietnamnet.
Thứ Sáu, 9 tháng 10, 2009
100 đề ôn thi tốt nghiệp môn Toán THPT năm 2010
>> Đã đăng: Bộ 72 đề ôn thi tốt nghiệp môn Toán THPT năm 2010.
Bộ 100 đề ôn thi tốt nghiệp môn Toán THPT năm 2010, File PDF, 823 KB:
Download ở đây: Download
Thứ Năm, 8 tháng 10, 2009
Giáo án Vật lý THCS (6, 7, 8, 9 - File Word)
Xin giới thiệu bộ Giáo án Vật lý 6 7 8 9 3 cột mới, theo yêu cầu của một số bạn đọc (cập nhật năm 2012).
Xem thêm:
- Giáo án Vật lý 6 cả năm 3 cột mới: Download Giáo án Lý 6
- Giáo án Vật lý 7 cả năm 3 cột và 2 cột: Download Giáo án Lý 7
- Giáo án Vật lý 8 3 cột: Download 4 bộ Giáo án Lý 8 3 cột mới
- Giáo án Vật lý 9 3 cột: Download Giáo án Vật lý 9 cả năm 3 cột
Xem thêm:
72 đề ôn thi tốt nghiệp môn Toán THPT năm 2010
Bộ 72 đề ôn thi tốt nghiệp môn Toán THPT năm 2010, PDF File, 569 KB.
Download ở đây: Download
Xem thêm: 100 đề ôn thi tốt nghiệp môn Toán THPT năm 2010.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
Bài đăng phổ biến
-
Trong thời đại công nghệ ngày nay, tất cả đều được bắt đầu từ domain – tên miền. Cho dù bạn đang bắt đầu 1 website mới, viết 1 trang blog cá...
-
[Cập nhật ngày 11/6/2012] 130 Đề thi thử vào lớp 10 năm học 2012 - 2013 (52 đề thi vào lớp 10 năm học 2011 - 2012, 40 đề thi thử của sở G...
-
If I were to awaken after having slept for a thousand years, my first question would be: Has the Riemann hypothesis been proven? - David Hil...
-
Trong bài viết trước, tôi có giới thiệu cuốn Bài tập Giải tích - Tập 1 của dịch giả Đoàn Chi. Đây là bản dịch một trong những cuốn sách bài...
-
Giới thiệu bạn đọc cấu trúc đề thi đại học từ Thầy Nguyễn Thượng Võ _ Giáo viên Luyện thi đại học tại hocmai:
-
Điều chưa từng xảy ra trong chương trình Rung chuông vàng đã trở thành sự thật khi Nguyễn Nguyễn Thái Bảo (Đại học Y dược Huế ) và Nguyễn...
-
1. Đừng tiết kiệm các biển chỉ đường Khi chấm bài, thầy cô thường xem bạn làm được đến đâu để cho điểm. Thế nên các “cột mốc chỉ đường” rất ...
-
Một triệu đô la dành cho ai giải được bất kỳ bí ẩn nào trong số bảy bí ẩn toán học. Đó chính là phần thưởng do một tổ chức tư nhân nêu ra nh...
-
Bên ngoài Facebook, chắc chắn sẽ không có không gian online nào mang tính cá nhân hơn hòm thư email. Hiện email có số lượng người sử dụng rấ...
-
Chúng ta bắt đầu bằng đề và đáp án câu 6b trong đề thi học kì 1, môn Toán 12 của Sở GD-ĐT Thừa Thiên Huế (gọi là Bài toán 1 ). Cùng với bản...